em đi qua, nhưng dòng thơ còn đó
những mắt thơ thao thức một thời
thoáng lạnh mùa thu đêm dả nguyệt
trùng trùng xa vắng gió thu ơi
em quay lưng ngõ vàng hoa cúc
trăng chợt xanh rụng ấm mù sương
mấy độ thu về mây bãng lãng
mênh mông câu hát tự vô thường
gọi mùa thu mang em về lại
nỗi tiếc thầm theo nhịp ca dao
bước mỏi chân xa vùng tuổi mộng
mùa thu mà ngỡ dáng hoa đào
thu nhạt nhưng tình thơ chẳng nhạt
em về mang một đóa quỳnh xa
đêm nghiêng chén rượu hương vừa nở
có phải lòng xưa bỗng ngọc ngà.
8-29-07
mạc phương đình