Thứ Năm, 22 tháng 1, 2009

GIỮ MỘT DÒNG THƠ


như cơn gió, trôi theo dòng biển
biển mênh mông ngàn lối về đâu
bao nhiêu ngả rẻ trong đời tạm
chất chứa riêng tư một nỗi sầu
người đã cho người không tiếc nhớ
vỗ về thao thức những đêm sâu
ngẩn ngơ tiếng gọi thầm như sóng
mở lại ngàn trang kỷ niệm đầu
ngào ngạt hương bay trong giấc ngủ
còn ai nuôi nấng chút tình nhau

như vạt nắng cuối chiều ngã xuống
rọi lên đời một chút hư vô
mảnh đau đớn chìm vào thơ dại
đẩy hoang mang theo bước hải hồ
dòng nước chảy về qua biển rộng
để cuối nguồn đau một ươc mơ
tưởng mòn dấu quê hương bỏ lại
vẫn là đây bến đợi sông chờ
đâu ngang dọc một thời còn mất
xin rót vào xanh biếc suối thơ.

mạc phương đình

Thứ Tư, 7 tháng 1, 2009

CHIỀU CUỐI NĂM

Buối sáng lạnh đẫm mùa đông phía trước
con chim nào cất giọng sớm trên cây
tiếng hót lạ từng hồi như thúc giục
vẫn mù sương mờ đọng gối trưa ngày

Đầu con dốc, xe đi về đèn sáng
những khóm hoa cúi mặt giải ven đường
ta ngồi đó ngóng mùa xuân trở lại
trang thư dài đầy nước mắt quê hương

Những mong đợi đủ cho mình ray rứt
ngày chia xa không hẹn lúc quay về
nhưng mỗi bước lòng vẫn còn quay lại
mỗi mùa đi như ngầy ngật cơn mê

Chiều cuối năm chẳng có gì xa lạ
tiếng con chim buổi sáng đọng trong lòng
tia nắng nhỏ như ánh đèn trên dốc
rọi xuống đời hoa nở dấu long đong

Trang thư cũ đã hồi âm tuần trước
quà gửi rồi sao chẳng hết bâng khuâng
như còn nợ một chút buồn se thắt
trong mùa xuân chờ đợi đã bao lần

mạc phương đình

Thứ Ba, 6 tháng 1, 2009

Tiếng Thầm

thôi đừng gửi nắng sang mây
mùa xuân thắp lại những ngày bình yên
nụ thơ giấu lúm đồng tiền
còn câu quan họ láng giềng bỏ quên
trót vui thôi chẳng bắt đền
lắng nghe đêm muộn nở lên nụ cười
hỏi ngày xa cũng mấy mươi
ngõ xanh biền biệt sợ người đến thăm
tháng ngày lỡ bỏ đăm đăm
mỏi mê gối đợi tiếng thầm đưa nhau

thơ ngây vụng buổi tình đầu
buồn chi rụng lệch tóc sầu trên vai.


mạc phương đình