Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

Anh Sẽ Về


dẫu không hứa, anh sẽ về em nhé
đường dẫu xa nhưng tình vẫn thật gần
anh sẽ về nhìn cúc nở vàng sân
mùa thu lại dịu dàng như thuở ấy

anh sẽ về qua dòng sông nước chảy
với con đò ngang dọc những ngày xưa
ngày ấu thơ hai đứa vẫn dầm mưa
mang vào lớp gió sông chiều ẩm ướt

anh sẽ về qua ngõ buồn trơn trượt
những mùa đông áo lá tím môi se
căn nhà tranh ủ rũ vẫn nghiêng che
chưa đủ kín những cuộc đời gian khó

anh sẽ về chia cùng quê ngọn gió
cơn gió Lào tháng Bảy nóng khô rang
ngõ quê hương mãi cứ cảnh điêu tàn
sau mùa lụt tháng mười không thể tránh

anh sẽ về chia cùng em ấm lạnh
những mùa đông rét mướt của quê nhà..

mạc phương đình

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2009

Lời Mẹ Ru


con lớn lên từ dòng thơ lục bát
điệu ca dao ngọt lịm giọng à ơi
lời mẹ ru theo máu chảy trong người
mãi êm ả bồng bềnh theo tuổi trẻ

những lời ru vẫn ngọt ngào sông bể
thấm vào đời đầy ắp cả buồng tim
hướng tương lai con mê mãi đi tìm
và gian khổ nhọc nhằn con đã thấy

dẫu vấp ngã, con bền lòng đứng dậy
đời dạy con như lời mẹ ngày nào
chân bước lên trong đất rộng trời cao
tình đất nước, tình quê hương ngời sáng

mười mấy năm lăn mình trong lửa đạn
cùng bạn bè đi gìn giữ non sông
trải yêu thương trên phố thị, nương đồng
đem nhân ái gội thơm tình Tổ quốc

và giờ đây trên nẻo đường lưu lạc
mẹ mất rồi, con cũng mất quê hương
lời mẹ ru như nhắc nhở trong tim
dẫu thất bại vẫn bền tâm vững chí

sống vì người không vì lòng ích kỷ
và tình yêu luôn vượt thắng hung tàn...
lời mẹ ru đầy từ ái, bao dung.

mạc phương đình

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2009

Bàn Tay Mẹ

Ôi thần tiên đôi bàn tay mẹ
đôi bàn tay tắm mát tuổi thơ
tay nâng bầu sữa cho con bú,
tay dắt con qua những dại khờ

nhịp võng tay đưa, chiều nóng nực
chăn khuya tay đắp dỗ con mơ
tay ấp ôm con ngày trở gió
tay ru khẻ quạt, giọng ầu ơ

tay mẹ dìu con từng bước một
đôi chân vụng dại thuở ban sơ
tay mẹ nâng con vào tuổi lớn
xa con vài bữa, mẹ trông chờ

con ngã bao lần, đau tuổi mẹ
tháng ngày khổ nhọc với con thơ
mẹ chỉ đôi tay, nhưng tất cả
niềm yêu trãi rộng mãi vô bờ

mẹ ơi, dưới bóng đôi tay mẹ
cuộc sống con là những giấc mơ.

mạc phương đình

Hạnh Phúc


Hơn nửa cuộc đời ta vẫn lay hoay
lay hoay đi tìm hạnh phúc,.
để hiểu được rằng
hạnh phúc là điều có thực

Hạnh phúc nở ra từ lòng chân thật
của tình yêu, lòng tôn quí con người
của khiêm nhường, sự thao thức khôn nguôi
về những điều cống hiến,

hạnh phúc rộng như biển
hỏi lòng ta chứa được bao nhiêu
vì tha nhân ta cống hiến càng nhiều
thì hạnh phúc cho ta cũng dường như vô tận

hạnh phúc có thể mong manh như ánh nắng
có thể vững bền như sông núi trăm năm
hạnh phúc thật gần,
nhưng nhiều lúc cũng quá xa xăm

bởi lòng ta hẹp hòi
bởi lòng ta ích kỷ
Hạnh phúc là niềm trân quý
TA cho MÌNH đâu có phải xa xôi.

mạc phương đình

Thứ Ba, 7 tháng 4, 2009

Từ Em


Từ em lặn với vầng trăng
bao đêm nhốt cả bâng khuâng vào buồn
ta chờ trong vũng tuyết sương
con chim trốn lạnh mang hương về ngàn
để phai một đoá thời gian
câu thơ chèo chống đã vàng chuyện xưa
em như chiếc gậy bông đùa
cong trên ngày tháng bốn mùa dửng dưng

Từ em bỏ phố lên rừng
khúc ca qui ẩn rưng rưng hẹn thề
cuối đường biệt dấu đam mê
còn đâu một ngõ đi về có nhau
ta như con sóng bạc đầu
lang thang từ thuở bể dâu một mình
tựa lòng xuống nỗi chông chênh
nghe thu về rụng màu quên xuống đời

mạcphương đình

Nhìn Núi


Sáng ngẫng mặt lên nhìn thấy núi
đêm về đèn đốm, sáng trên cao
nhớ ơi, những tháng ngày thui thủi
leo giốc quê hương nắng vẫy chào

quê xa lưng dựa Trường Sơn mỏi
gió biển mang từng hạt muối lên
mặn chát tình nhau trong giọng nói
so đo ấm lạnh nhớ cùng quên

suốt giải Trường Sơn đầu mỗi khác
người đi mượn núi để phân chia
người đi cho thoả lòng kiêu bạc
một thuở hùng anh bỗng đứt lìa

những nắm xương tàn ai bỏ lại
núi ơi xin giữ ấm cho người
ngàn năm cây cỏ lên xanh mãi
thù hận, phân ly cũng cạn rồi.

mạc phương đình