Thứ Hai, 22 tháng 10, 2012

Nợ Nhau




em cứ nợ, ta cứ đòi. Không trả !
để cho ta đòi hết kiếp này thôi
nhưng xin em, đừng cố làm mặt lạ
để lúc gặp em, ta vẫn bồi hồi

em cứ giận, nhưng đừng bao giờ khóc
để mắt kia vẫn cứ long lanh
giận hờn ta, em biết đời cô độc
để cho ta còn có một chút tình

em cứ hỏi, đừng trách ta im lặng
nói ra chi, em hiểu, thêm buồn
cả cuộc đời, đau tháng ngày mưa nắng
ta chỉ còn trái tim nhỏ, yêu thương

em hãy nhận và cũng đừng trả lại
tình cho đi, ai lấy lại bao giờ
em cứ nợ, ta c đòi, mãi mãi
nợ nần chăng, chỉ thẹn một vần thơ

mạc phương đình

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

Lạc Mùa



Gác tay lên bóng nắng
quờ quạng tìm trái tim
nắng chói cuộc tình muộn
sao nỗi buồn lặng im !

Dựa lưng vào bóng tối
nụ cười em nơi đâu
hoa xuân chưa kết nụ
mùa đông rụng trên đầu

Bàn chân giờ ngơ ngẩn
ngõ cũ từ phương nào
câu hỏi đắng đầu lưỡi
bờ ngày đầy chiêm bao

Ơi mùa thu khập khiểng
cõng mùa hạ về đồng
hoa cúc chạy vàng giậu
nặng đôi bàn tay không

Pha chút sầu vào nhớ
vị ngọt nụ hôn xưa
dòng thơ trôi vụng dại
chìm theo chiều thu mưa

mạc phương đình

Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012

Chiều Sài Gòn


mưa đan lá me chiều thu nhạt
em Sài Gòn che mặt về đâu ?
phố xưa nằm ướt như cam chịu
viễn khách về mang một chút sầu

lạ lẫm nhìn nhau không thấy mặt
ta về tưởng lại phấn hương xưa
xe qua phố cũ đâu còn biết
quay quắt tình xa thuở gió mưa

Sài gòn ơi, rũ màu cờ đỏ
quang gánh nào vẫn trĩu trên vai
mẹ đứng tần ngần manh áo mỏng
hàng rong ế ẩm quảng đường dài

gõ gót lang thang chiều phố lạnh
ta về đeo nặng những bâng khuâng
phố ơi ngơ ngác từng thay đổi
em ở phương nào .. lạc ngõ trăng !

mạc phương đình