trăng về với phố thật khuya
chút xanh xao nở sầu chia mấy đường
em mang theo chút vô thường
mong manh với nhịp mù sương gợn buồn
đàn trong quán nhỏ run run
cà phê từng giọt theo nguồn bỗng xa
bên nhau còn chút thật thà
ngẩng lên chợt thức lời ca gọi tình
giấu ngày một nỗi chông chênh
về qua nghe những lênh đênh phận người
môi xưa còn ấm nụ cười
mắt xưa lúng liếng màu vui thật đầy
em còn đợi chén cuồng say
ta còn mang đủ tháng ngày thương yêu
trăng về phố tưởng hoang liêu
nhát dao kỷ niệm xuống chiều an nhiên
tay ai rụng giọt ưu phiền
nghe đời nở muộn giữa miền hư không.
mạc phương đình
nhát dao kỷ niệm xuống chiều an nhiên
tay ai rụng giọt ưu phiền
nghe đời nở muộn giữa miền hư không.
mạc phương đình