từ anh lưu lạc vào sương gió
thoáng đã mười năm mới gặp xuân
trong mắt em xanh hoa chợt nở
mười năm thao thức bỗng như gần
thao thức mười năm tưỡng đã phai
tóc em huyền hoặc với ngàn mai
hương xưa còn nụ xuân mờ ảo
giữa biển sầu tư vẫn miệt mài
thao thức mười năm hoá ngại ngần
lấp đầy sương gió nỗi bâng khuâng
vòng tay bỏ lại cho ngày tháng
đừng trách ai còn chút nhớ nhung
em về vẽ lại mùa xuân cũ
giọt nắng trong tim đã vỡ rồi
gió lạnh mùa đông chừng đã khép
nghẹn ngào câu hát buổi chia phôi .
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét