Thứ Bảy, 7 tháng 2, 2009

BÓNG MÂY


có những nỗi buồn không hiểu được
bỗng tìm về, trong những đêm mưa
bâng khuâng thao thức nghe cơn gió
rụng nốt cành xuân qua ngõ xưa

thì thôi đừng bận lòng xa vắng
chôn nốt cuồng quay với khát khao
cứ để cho người mang tĩnh lặng
ngỡ mình đau một thoáng chiêm bao

có những niềm riêng như vết mực
tan theo từng kỷ niệm xa xăm
người đi nhón gót trong tiềm thức
tưởng xóa thời gian lạnh chỗ nằm

lối nào hiu quạnh đường quen cũ
thầm tiếc mà chi những bước qua
hương cỏ trôi về nương cổ thụ
tháng ngày mang bóng nhớ đi xa

thì thôi còn lại chút hoang mang
trót gửi mùa xưa cộng lá vàng
người dẫu không tìm mưa đã lặng
lời ru còn nợ bóng mây ngàn

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét