Thứ Ba, 16 tháng 6, 2009

Vòm Cây Cổ Thụ


Thuở còn bé con thường trốn học
ná cao su luôn ở trên tay
mải mê theo dấu đàn chim nhỏ
săn bắn, vui chơi suốt tháng ngày
vác chiếc cần câu theo lạch suối
bao nhiêu chữ nghĩa gởi mây bay..

Cha thường căn dặn nên chăm học
khỏi phụ cơm cha với chữ thầy.
tuổi trẻ ham chơi đâu có hiểu
niềm vui phung phí tuổi thơ ngây.

Rồi một bữa, cha dò biết được
tay cầm roi, cha rượt đánh con
chẳng may chân vấp vào mô đá
cha ngã làm con điếng cả hồn
đau suốt mấy ngày không dậy nổi
con buồn nhưng mẹ lại đau hơn
mẹ bảo : vì con cha phải khổ
cha đau, con xót cả trong lòng..

Từ đó con lo chăm chỉ học
đáp đền cha mẹ những hoài mong.
cha vẫn như vòm cây cổ thụ
suốt đời che mát bước chân con.

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét