Dường như có khoảng trời vừa mất
khi bóng em xa khuất tầm tay
em biền biệt với trời với đất
của mùa đông lạnh buốt phương này
dường như đã không còn tiếng vọng
chiếc phone kia lặng lẽ vô tình
ta vẫn đợi với hồn lạnh cóng
nụ cười em thơm đoá nguyên trinh
dường như tuyết bay ngoài cửa sổ
em đứng nhìn ta giữa chiêm bao
nơi cách trở ngàn đêm sóng vỗ
chút mùa xưa ngàn dặm hoa đào
dường như vẫn mưa đầy biển vắng
em trách ta hay lại trách mình
sông nước nào mơ ngày thầm lặng
bởi một lần bỏ ngỏ xuân xanh !
Thôi dường như chỉ là câu hỏi
gởi vào trăng vào gió vu vơ
em vẫn đó không buồn tiếng gọi
tình xa bay về phía trời thơ.
khi bóng em xa khuất tầm tay
em biền biệt với trời với đất
của mùa đông lạnh buốt phương này
dường như đã không còn tiếng vọng
chiếc phone kia lặng lẽ vô tình
ta vẫn đợi với hồn lạnh cóng
nụ cười em thơm đoá nguyên trinh
dường như tuyết bay ngoài cửa sổ
em đứng nhìn ta giữa chiêm bao
nơi cách trở ngàn đêm sóng vỗ
chút mùa xưa ngàn dặm hoa đào
dường như vẫn mưa đầy biển vắng
em trách ta hay lại trách mình
sông nước nào mơ ngày thầm lặng
bởi một lần bỏ ngỏ xuân xanh !
Thôi dường như chỉ là câu hỏi
gởi vào trăng vào gió vu vơ
em vẫn đó không buồn tiếng gọi
tình xa bay về phía trời thơ.
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét