đêm nghe lá rụng vào thơ
trăng treo khập khiểng bên bờ mộng du
tưởng đem cả biển ngôn từ
gọt nên âu yếm Lời Ru một đời
khẽ khàng nghiêng bỏ cuộc chơi
dấu bâng khuâng cũng dập vùi người đi
mượn hoa vẽ lại xuân thì
tay quên dấu mực, biết gì tặng nhau !
trăng treo khập khiểng bên bờ mộng du
tưởng đem cả biển ngôn từ
gọt nên âu yếm Lời Ru một đời
khẽ khàng nghiêng bỏ cuộc chơi
dấu bâng khuâng cũng dập vùi người đi
mượn hoa vẽ lại xuân thì
tay quên dấu mực, biết gì tặng nhau !
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét