chiều rập rình đẩy ta vào nắng
nắng êm ru từng khúc tình buồn
ta nghe lại khua lòng từng nhịp
đã tắt rồi điệu nhạc mùa xuân
lối nào qua mùa thu chín đỏ
bao nhiêu năm mòn gót thời gian
nắng mang gió về theo hạt bụi
em đi xa, đường rụng hoa tàn
đêm lặng lẽ mang theo âm vọng
em đi xa bóng cũ chập chờn
lạnh hơi gió sông dài nào biết
lá rụng vàng từng mảnh cô đơn
em đi xa, đường xa vạn dặm
ngẩng nhìn lên khoé mắt mùa thu
chiều tiễn biệt nắng vàng sợi tóc
ta về xa lòng những sương mù
chiều ngập ngừng chờ nghe lá úa
ta ngập ngừng đêm rớt vô cùng
chiều và thu chừng em lay lắt
người tiễn người mây nước rưng rưng
mạc phương đình
nắng êm ru từng khúc tình buồn
ta nghe lại khua lòng từng nhịp
đã tắt rồi điệu nhạc mùa xuân
lối nào qua mùa thu chín đỏ
bao nhiêu năm mòn gót thời gian
nắng mang gió về theo hạt bụi
em đi xa, đường rụng hoa tàn
đêm lặng lẽ mang theo âm vọng
em đi xa bóng cũ chập chờn
lạnh hơi gió sông dài nào biết
lá rụng vàng từng mảnh cô đơn
em đi xa, đường xa vạn dặm
ngẩng nhìn lên khoé mắt mùa thu
chiều tiễn biệt nắng vàng sợi tóc
ta về xa lòng những sương mù
chiều ngập ngừng chờ nghe lá úa
ta ngập ngừng đêm rớt vô cùng
chiều và thu chừng em lay lắt
người tiễn người mây nước rưng rưng
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét