buổi chiều cùng với thơ em
nhìn câu lục bát bỗng thèm nụ hôn
mùi hương xa cũng bồn chồn
với im lặng ngỡ cho hồn đong đưa
ngọt ngào rụng giữa ngàn mưa
nét môi nhật nguyệt mấy mùa vẫn thơm
thơ gieo ngàn chữ vô cùng
dỗ cho âu yếm về chung giận hờn
tiếc gì nửa mảnh cô đơn
trôi qua biển vắng đau cơn sóng buồn
mạc phương đình