Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011

Trách Người


em không đến, thì thôi đừng hẹn
gió cuốn bay chiếc lá thuở xưa
chiếc lá buồn còn hương nụ biếc
giữa môi thầm lặng lẽ chiều mưa

chút hoang tưởng màu đêm vàng võ

cõi nhớ đầy mang những dấu yêu
em về lại, vầng trăng chẳng ngõ
thì mưa đông ngày tháng tiêu điều

dẫu không để một lời ràng buộc

những xót xa cùng với nỗi đau
chừng dối trá một câu thề ước
dễ đâu em phai nhạt tình đầu

thời gian đủ xa rồi mơ mộng

lời buồn kia giấu gởi mùa xuân
ánh mắt, nụ cười còn lãng đãng
về nghe cơn gió cũng reo mừng

em không đến con đường dâu bế

một thủa nào theo dấu tuổi thơ
mưa rớt xuống như ngàn giọt lệ
bóng mây theo vời vợi mong chờ 

mạc phương đình

BLAME THE OTHER
 
You not come then do not promise.
The wind take away the ancient leaf
The blue leaf still attached its green bud scent
Between silent lips in the rainy eve
 
Some illusion of night color
The missing world carries love traces
You come back the moon without gate
Then the winter time is desolate
 
Though you do not leave back a linking word
The pities and the pains
Seems delusive a love oath
You put aside fading first love
 
Time though distant then dream
Those blue words hidden sent to the spring
Eye light, smile is indistinct
Back to feel the wind also cheering
 
You not come the road of vicissitudes
Of such a time tracing the childhood
Rain falls as myriads of tear
Cloudy shade very high with expectation
100.0
Aloha from 2-RGC, 15-12-2011
Chu Hữu Tín

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét