Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

Nghiêng Xưa


tưởng đã khép chút tình thơ dại
bao nhiêu năm giọt đắng còn đầy
em về qua đó chong đôi mắt
tìm những dòng thơ đã ngủ say

đôi mắt mùa xưa xanh tuổi quê
nghiêng sâu áo mỏng gọi trăng về
chiều quên trang sách sau khung cửa
xa vắng hàng cây rủ bóng che

người bỏ mùa đông hay mùa xuân
gió mang tiếng gọi cũng vô chừng
bóng mưa lắng xuống ngày không hỏi
từng bước tình xa bỗng dửng dưng

em về qua đó chong đôi mắt
kỷ niệm vàng thêm bóng nửa khuya
góc phố còn ai qua với mộng
lung linh dấu lặng ngàn năm chia

tình qua thơ dại thời xa khuất
nuôi chút sầu tư đẹp với người
không hỏi xanh xao ngày tháng hạ
ngọt ngào em mãi thuở hai mươi

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét