tay khép mở vòng thu thơm chiếc áo
lá vàng xưa đau đớn chút hương mềm
người tão tần đếm từng năm tháng ảo
biết gì đâu cánh nhạn vẽ màu đêm
về khua lại bóng hoàng hôn đã cũ
ta chợt nghe đêm hạ rụng vào thu
những nốt nhạc như lời em quyến rũ
thầm tặng nhau mê muội giữa ngôn từ
nghe tháng ngày gõ bàn chân âm áp
gọt chữ tình cho bén cắt đường qua
vài giọt nắng dịu dàng trên bản nháp
một khúc buồn xao xác bỗng thăng hoa
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét