bên bếp lửa, nồi bánh chưng còn đó
mùa xuân nào như những bóng mây xa
mấy mươi năm đời trôi qua mấy ngỏ
vẫn không nguôi nỗi nhớ một quê nhà
đêm lầm lũi giật mình trong giấc ngủ
tưởng quê hương về đợi dưới hàng cây
sao cứ mãi băn khoăn bao chuyện cũ
chút bình yên giấu kín một phương này
có phải Mẹ hay Cha trên nét khói
chiều tất niên thắp lại nén nhang buồn
dường như có thoảng lời Cha Mẹ hỏi
gần hay xa ngày trở lại quê hương ?
nén đau đớn khóc thầm đời viễn xứ
nợ áo cơm ngưng đọng chút tình xuân
đâu mơ ước đời qua cơn mông dữ
bốn mươi năm đã đủ một xa... gần
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét