Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

Mắt Biếc



mắt em thả lửa xuống đời,
đày ta lở với phận người..phù hư,
vét xuân một nắm ngôn từ,
xa nghe sông biển ngất ngư với tình

đong đưa ngọn nắng vừa chênh
thời gian ngủ thiếp ép mình cô đơn
mắt em thoáng chút giận hờn
góc khoe mười tám chập chờn đã xa

xanh xao rụng giữa phím ngà
đành thôi xoá nốt câu ca vụng về
khoé buồn trộn lẫn đam mê
gọi em mắt biếc bộn bề lời ru

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét