dòng thơ lạc, nghe mùa Xuân nán lại
dấu chân em thôi bỏ chút Đông buồn
đêm vẫn thức cồn cào đau gan ruột
khát khao chờ khô cạn bóng trăng suông
ngày tháng cũ vẫn khẽ khàng đếm nhịp
niềm mơ xưa vàng rụng chút mưa Thu
ai bước vội cửa thời gian muốn khép
đường gần xa mê mãi gót sương mù
cố quên lãng nhịp chân đời đắng chát
máu, hận thù nào mê muội cuồng điên ?
em ngơ ngẩn quê hương thời phiêu bạt
bước chân xưa bề bộn dấu trăm miền
mùa Hạ nào quay về qua ngỏ cũ
gặp lại nhau mòn gót kẻ giang hồ
ơi sông núi ngày xưa sao lạ lẫm
băm chín năm dòng lệ vẫn chưa khô
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét