Tháp xưa còn nghiêng bóng
buổi chiều trôi về đâu
cơn gió mang bụi cát
lặng lẽ theo con tàu
đốm lửa nào thắp lại
dấu thời gian trên cao
mịt mờ từ kỷ niệm
đám mây bay ngang đầu
dấu chân ai mờ khuất
buồn như dòng ca dao
vụng về trong bẽn lẽn
thiết tha hơn câu chào
ba mươi năm ngọn nến
thắp lên vùng chiêm bao
ba mươi năm hạt bụi
cười cợt với hoa đào
tháng ngày sâu đôi mắt
trong nỗi chờ xanh xao
tiếng còi khua gõ nhịp
từng đêm từng con tàu
người đi không trở lại
vườn rụng đầy hoa cau
ngõ nào phai nắng xế
nhạt nhoà chiều mưa ngâu.
Ta dừng chân ở đó
nhìn nước trôi qua cầu.
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét