|
Những câu chuyện tình yêu, làm đẹp, chuyện giường chiếu, chuyện tình công sở, ngoại tình, kẻ thứ 3
Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2008
Tắm Lại Dòng Sông Xưa
có lẽ dòng sông giật mình thức giấc
ngày ta về, gặp lại năm xưa
xanh ấu thơ, lòng mưa nắng vui đùa
chia dòng nước hiền hoà êm mát,
nắng rọi xuống quê hương xanh ngát
tuổi thơ ơi giờ phiêu bạt về đâu ?
nước vẫn trôi thầm lặng dưới chân cầu
bè bạn cũ phương trời biền biệt
như tiếng nói dịu dàng, tha thiết
hàng dương xanh ru điệu gió lao xao
người em xuân vui hàng xóm năm nào
chừng bỏ lại cả mùa thu lặng lẽ
ta về cùng dòng sông thuở bé
uống ngọt ngào kỷ niệm ngày xanh
màu thời gian còn thấm đẫm ân tình
câu hát mẹ, lời ru cha văng vẳng
tắm lại một dòng, ơn sâu nghĩa nặng
bờ yêu thương mòn dấu đi về
ngụp xuống đời từng ngụm sông quê
lòng thơm ngát tình yêu, cuộc sống.
mạc phương đình
Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2008
Bóng Nhỏ
Em về bỏ lại trăng năm cũ
nửa cốc cà phê, một nửa đêm
mòn gót mười năm khuya tịch mịch
giọt sương pha giọt lệ bên thềm
bao mùa chia biệt, sầu hiu hắt
một gánh cô đơn cõng xuống đời
rao bán với niềm đau bỡ ngỡ
đường dài bóng nhỏ cũng buông trôi
vẫn tưởng trăm năm không gặp lại
nghìn trùng dấu cũ bước song song
xa xôi người vẫn đi muôn dặm
để ướt chùng thêm một tấc lòng
Em về như thể mưa ngoài giậu
con dế thềm hoang cất giọng buồn
không phải chia ly, không tiễn biệt
ai người thao thức với đêm sương
mạc phương đình
Thứ Năm, 25 tháng 12, 2008
Lặng Thầm
Em nhón gót vào ta chiều muộn
vẫn hương đầy mê thuở tròn trăng
sâu trong mắt bóng đời thao thức
vòng tay ôm không một ngại ngần
bóng du mục đếm từng lá chết
hỏi rong rêu bao tuổi xuân nồng
em có phải thời gian đã lỗi
mang dấu buồn tìm lại hư không !
chưa rụng hết màu trăng áo gấm
nụ môi hồng khép mở phân vân
ngày xưa còn đó, đêm sương lạnh
hoa bướm về quanh đã mấy lần
em nhón gót quay vòng sinh tử
nghĩ về nhau đâu có muộn màng
chút thầm lặng bỗng thành xa lắc
suối tóc nào chảy xuống thênh thang
mạc phương đình
Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2008
Em Có Về
Con đường ấy vẫn còn in dấu
bước chân em gõ nhịp ngày nào
buổi mai anh đón, em chưa thức
gió nhẹ lên đầy, nắng đã cao
Đường xa em ghé, em như mộng
anh tưởng chừng như quen đã lâu
chưa gặp mà sao hồn bối rối
xôn xao dịu ngọt chút hương đầu
Nghiêng vai em đứng trước hiên nhà
còn đó hình em bên khóm hoa
đôi mắt nhìn anh hay ống kính ?
mùa xuân bàng bạc bóng em qua
Em có về không, quỳnh đã nở
mùa trăng lạc xứ cũng bâng khuâng
nghe đâu mưa gió bên trời ấy
thao thức đường xa gọi mấy lần.
mạc phương đình
bước chân em gõ nhịp ngày nào
buổi mai anh đón, em chưa thức
gió nhẹ lên đầy, nắng đã cao
Đường xa em ghé, em như mộng
anh tưởng chừng như quen đã lâu
chưa gặp mà sao hồn bối rối
xôn xao dịu ngọt chút hương đầu
Nghiêng vai em đứng trước hiên nhà
còn đó hình em bên khóm hoa
đôi mắt nhìn anh hay ống kính ?
mùa xuân bàng bạc bóng em qua
Em có về không, quỳnh đã nở
mùa trăng lạc xứ cũng bâng khuâng
nghe đâu mưa gió bên trời ấy
thao thức đường xa gọi mấy lần.
mạc phương đình
Một Chút
một góc bạn một góc tình xa vắng
mùa thu đi sầu ở lại bên đời
nắng cuối mùa vương chút bụi mù khơi
mang nỗi nhớ rót theo dòng kỷ niệm
một thao thức để bóng đời trang điểm
dẫu kiêu sa không lắng nổi giật mình
đêm gối đầu nghe trăng gọi lênh đênh
thôi mòn gót ngỡ ngàng như nguyệt tận
một bỏ ngỏ theo dấu mình thơ thẩn
bao nhiêu năm qua ngàn dặm sông hồ
gió mùa đông mời gọi dáng thu khô
tan tác cả những hẹn hò không đợi
một dấu vết rơi xuống từ lầm lỗi
cho trăm năm ai trăn trở một mình
mạc phương đình