có lẽ dòng sông giật mình thức giấc
ngày ta về, gặp lại năm xưa
xanh ấu thơ, lòng mưa nắng vui đùa
chia dòng nước hiền hoà êm mát,
nắng rọi xuống quê hương xanh ngát
tuổi thơ ơi giờ phiêu bạt về đâu ?
nước vẫn trôi thầm lặng dưới chân cầu
bè bạn cũ phương trời biền biệt
như tiếng nói dịu dàng, tha thiết
hàng dương xanh ru điệu gió lao xao
người em xuân vui hàng xóm năm nào
chừng bỏ lại cả mùa thu lặng lẽ
ta về cùng dòng sông thuở bé
uống ngọt ngào kỷ niệm ngày xanh
màu thời gian còn thấm đẫm ân tình
câu hát mẹ, lời ru cha văng vẳng
tắm lại một dòng, ơn sâu nghĩa nặng
bờ yêu thương mòn dấu đi về
ngụp xuống đời từng ngụm sông quê
lòng thơm ngát tình yêu, cuộc sống.
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét