Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009

Xôn Xao Mùa Thu


con chim cất tiếng hót
buổi sáng chợt đầy lên
nắng dường như rất ngọt
lòng mình cũng nhẹ tênh

ngẩng đầu nhìn bóng lá
kìa mùa thu đã về
dòng mây trôi thong thả
mùa thu cùng trời quê

có chút gì bàng bạc
đi qua trong lòng mình
thốt như cùng ngơ ngác
bâng khuâng giữa lặng thinh

mùa thu ngày thơ trẻ
thập thò trước sân trường
cánh cửa đời vừa hé
đậm đà niềm yêu thương

trăng sáng trong kỷ niệm
lồng đèn và trung thu
tháng ngày vẫn cười mỉm
trong nỗi nhớ sa mù

tiếng chim trong như lọc
gọi mùa thu ngày nào
thời gian phai màu tóc
hồn vẫn đầy xôn xao.

mạc phương đình

Bè Bạn Bốn Phương


Dòng Trôi


thì thôi nhé đừng hờn đừng giận
ngày tháng xưa đâu có đợi người
tóc đã nhuốm thời gian bạc trắng
nhắc làm gì thuở mới đôi mươi

bởi vụng dại lời không kịp nói
tuổi ngu ngơ phẳng lặng như sông
con thuyền nhỏ sóng buồn chưa gợn
người gởi chi lời gọi ấm lòng

trăm năm đó còn câu chào hỏi
chiều gặp nhau trên phố bâng khuâng
đêm rụng ướt hạt mưa kỷ niệm
mang nỗi riêng đau một tiếc thầm

cõi đi về mịt mù giông bão
còn hẹn không tìm lại dấu đời
trăng vẫn mọc trong từng giấc ngủ
bao nhiêu sầu theo với dòng trôi.

mạc phương đình

Nhắn Người


Bóng trăng vỡ rọi xuống ngày đã mất
khoác thu xanh về đợi gối mùa đông
người lặng lẽ ôm mối tình khuyết tật
nhìn trăng xưa cũng đủ sắt se lòng

Còn chút nắng xin gửi người một nửa
để hong khô dòng nước mắt âm thầm
cho dẫu biết thơ xa còn ấm lửa
buồn thương chi trong tiếc nuối trăm năm

mạc phương đình

Tiếng Gà Trưa

Bên hàng xóm nuôi con gà gáy
tiếng gà trưa đánh thức quê nhà
mười năm lưu lạc, khi nhìn lại
một chút buồn thêm nỗi xót xa

nặng gánh quê hương vai đã mỏi

bốn phương bè bạn, chẳng riêng ta
non sông vẫn mãi niềm trăn trở
sầu đếm thời gian với tuổi già

xót nỗi quê nghèo người vẫn khổ

thanh bình sao vắng khúc hoan ca
anh em tay nắm chưa nồng ấm
làng xóm nhìn nhau thoáng chút ngờ

muốn hỏi, ngập ngừng không dám hỏi

giữa đời đông đúc vẫn bơ vơ
góc riêng tâm sự còn chôn giấu
thao thức băn khoăn những đợi chờ

sao chẳng yêu thương cho ấm lại

cho đời ngào ngạt những hương thơ
gà trưa bên xóm khua tiềm thức
goi dậy lòng ta bao ước mơ

mạc phương đình