Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009

Dòng Trôi


thì thôi nhé đừng hờn đừng giận
ngày tháng xưa đâu có đợi người
tóc đã nhuốm thời gian bạc trắng
nhắc làm gì thuở mới đôi mươi

bởi vụng dại lời không kịp nói
tuổi ngu ngơ phẳng lặng như sông
con thuyền nhỏ sóng buồn chưa gợn
người gởi chi lời gọi ấm lòng

trăm năm đó còn câu chào hỏi
chiều gặp nhau trên phố bâng khuâng
đêm rụng ướt hạt mưa kỷ niệm
mang nỗi riêng đau một tiếc thầm

cõi đi về mịt mù giông bão
còn hẹn không tìm lại dấu đời
trăng vẫn mọc trong từng giấc ngủ
bao nhiêu sầu theo với dòng trôi.

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét