Thứ Năm, 24 tháng 9, 2009

Nhắn Người


Bóng trăng vỡ rọi xuống ngày đã mất
khoác thu xanh về đợi gối mùa đông
người lặng lẽ ôm mối tình khuyết tật
nhìn trăng xưa cũng đủ sắt se lòng

Còn chút nắng xin gửi người một nửa
để hong khô dòng nước mắt âm thầm
cho dẫu biết thơ xa còn ấm lửa
buồn thương chi trong tiếc nuối trăm năm

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét