Thứ Hai, 30 tháng 11, 2009

Qua Trường Cũ


ta đi tìm, những gì không thấy
bóng thời gian thoáng đã bay vèo
một khoảng đời thơ dại cũng trôi theo
mang tất cả vùi trong mồ kỷ niệm

gốc phượng già in dấu cười âu yếm
khoảng sân trường giọng sáo ngân nga
nắng trong veo soi rỡ búp tay ngà
đôi mắt ngọc nghiêng chiều khung cửa lớp

mái tóc thề buông ngàn bóng rợp
câu chia tay viết vụng ngàn hàng
khoé môi cười lời mượn cũng bâng khuâng
trang lưu bút nhoè thêm nhiều giọt lệ

ta đi tìm những điều không thể
nhưng thuở học trò âm ỷ trong tim
vẫn mang theo vị ngọt, chút êm đềm
mỗi khi chân qua trường cũ...

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét