Thứ Ba, 1 tháng 12, 2009

Đêm

nghe khuya, nhạn cuối chân mây
bay qua rụng tiếng gọi bầy xuống đêm
ngàn sao lặng rũ sương mềm
ngỡ con đom đóm mù thêm dặm dài
một đời vụng những tàn phai
gót chân lữ thứ tiếc hoài thời gian
tặng nhau một nửa tro tàn
chiêm bao bỏ lại nhân gian ngại ngần.

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét