ngẩng lên ngơ ngác, nhìn hoài : lạ huơ
sâu trong khoảng nhớ nghi ngờ
(dường như thằng bạn tuổi thơ láng giềng?)
tháng ngày tưởng mãi ngủ yên
hay đâu thức giấc vọng miền quê tôi
(thì ra, đúng hắn đây rồi
đàn ông mà có nụ cười thật xinh
thêm đôi mắt ướt, đa tình
vẫn còn thấp thoáng bóng hình thuở xưa)
gặp nhau buổi họp mặt, trưa
công viên nắng nhẹ giữa mùa Lễ, thu
ba mươi năm trước chung tù
chia nhau nỗi khổ mịt mù đắng cay
vui mừng siết đỏ bàn tay
Quảng Nam hội ngộ giấu đầy quê hương
tưởng như về lại thăm trường
thầy xưa bạn cũ bốn phương cùng về.
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét