Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

Chối Bỏ

em, ngọn gió bay hoài không ở lại
thời gian đi, mây nước cũng trôi theo
đêm ngơ ngác, ngày buông xuôi mê mãi
dòng sông xưa xa xót bỏ quê nghèo

em, thơ ngây một thời khung cửa nhỏ
tóc mùa xuân còn gội ướt hương đồng
thôi mắt biếc ngỡ ngàng đêm bỏ ngỏ
khép lòng mình vần vũ gọi mưa đông

ta gói nốt xôn xao ngày tuổi trẻ
tặng cho em bằng dịu ngọt thơ ngây
em chẳng nhận để gối sầu lặng lẽ
bao nhiêu năm bóng cũ bỗng xa bầy

cho dẫu tiếc, chim bên trời chưa mỏi
thôi một mình đau nốt bước lang thang
đôi cánh mỏng còn in bao dấu hỏi
thuở chia xa buồn xanh ngát địa đàng.



mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét