Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010

Mười Năm


ủa sao lạ, mười năm chia biệt
chừ gặp nhau chẳng thấy ngỡ ngàng
có thể đường xa còn mải miết
dấu tình lắng xuống giữa thênh thang

mười năm không hẹn, thôi quay quắt
yêu dấu chìm sâu một vết thương
nỗi nhớ dịu dàng nào giấu mặt
lặng thầm buộc chặt sợi tơ vương

mười năm không gặp sao gần gũi
cứ tưởng chưa bao giờ cách xa
không chút giận hờn không tiếc nuối
mười năm mà ngỡ như hôm qua

có phải mười năm trong biển cạn
tình sâu vẫn dành trọn riêng em
mười năm yêu dấu còn lai láng
uống mãi không vơi nỗi khát thèm

gặp lại mười năm không bỡ ngỡ
yêu em, tình vẫn giữ trăm năm
thơm tho dịu ngọt từng hơi thở
ta vẫn dành em một chỗ nằm.
 
mạc phương đình






Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

NGÓNG


ta, hẻm núi, mù trăng, tiếng nhạn
em, triền sông lau lách dặm dài
ngõ qua đời từ giọt sương mai
chiều thức giấc lời ru mê muội

đời thao thức muộn màng dong ruỗi
dắt nhau đi một thủa giang hồ
ngọn sông nào mù mịt, bơ vơ
con suối trở đau hồn cát chảy

chân ngơ ngác xoay chiều trông cậy
lửa bập bùng, bờ vai nhẹ tênh
 
mạc phương đình

HAI TIẾNG : YÊU EM



sao ta vẫn ngập ngừng không nói
để tiếng yêu nằm lặng lẽ trong tim
khi xa em ngọt ngào thầm gọi
em không nghe, lòng vẫn thấy êm đềm

một chữ yêu tưởng chừng như rất cũ
nhưng với ta sao vẫn đẹp vô cùng
bởi là những sâu xa niềm ấp ủ
dành cho em trong nỗi nhớ rưng rưng

dẫu không nói nhưng chắc em cũng hiểu
trên môi em ta đã thấy nụ cười
trong mắt em long lanh huyền diệu
đang chở đầy ánh sáng của niềm vui

rất tầm thường chữ yêu em, hai tiếng
nhưng vụng về ta chắng dám thốt lên
đã sắp sẵn nhiều lần trong cửa miệng
gặp em rồi, lúng túng, lại quên...
 
mạc phương đình






Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2010

LỜI THẦM



gặp một lần sao hồn ngơ ngẩn
nửa nụ cười chưa đủ làm quen
mà sao dưng bỗng như gần gũi
ấm áp đêm chong với ngọn đèn

gặp một lần tưởng chừng xa lắm
mớ bâng khuâng mãi giữ trong hồn
nghe như tiền kiếp là duyên nợ
câu hỏi chưa tròn dấu nụ hôn

mắt kia ai nhuộm xanh chờ đợi
cánh bướm vừa khua chút lãng quên
ánh chớp trong đêm xa vẫy gọi
sông thu từng giọt xuống vô tình

môi kia ai gửi lên đầu gió
gieo đậm mùi hương của ấu thơ
cánh phượng năm xưa còn đọng lại
một đời chân lạc bước ngu ngơ

rồi mai tìm ngõ vào mơ mộng
phổ nét tình chung thật khẻ khàng
ai biết con đường qua bỡ ngỡ
có còn xao động thủa trăng tan.
 
mạc phương đình

Thứ Ba, 2 tháng 11, 2010

MƯA ĐÊM SÀI GÒN


 
bởi nhớ nên về, không cưỡng được
tôi đi qua buổi tối Sài gòn
con hẻm đèn vàng nằm sũng nước
nụ cười cô gái nhúng đầy son


những phố dài mưa giăng nhòe nhoẹt
đêm xanh xao lấp lánh về đâu
nhạc vũ trường từng hồi gào thét
tuổi xuân buồn đốt cháy canh thâu


vỉa phố lạnh co ro manh chiếu
gánh hàng rong ướt át đi về
tiếng xực tắc gõ vào cam chịu
xe người qua giọng cười hả hê


phía dưới những dòng màu nhấp nháy
mùi thịt da cựa quậy tìm nhau
rượu lênh láng đổ như máu chảy
vẳng hồi chuông thức lời kinh cầu
 
mạc phương đình