gặp một lần sao hồn ngơ ngẩn
nửa nụ cười chưa đủ làm quen
mà sao dưng bỗng như gần gũi
ấm áp đêm chong với ngọn đèn
gặp một lần tưởng chừng xa lắm
mớ bâng khuâng mãi giữ trong hồn
nghe như tiền kiếp là duyên nợ
câu hỏi chưa tròn dấu nụ hôn
mắt kia ai nhuộm xanh chờ đợi
cánh bướm vừa khua chút lãng quên
ánh chớp trong đêm xa vẫy gọi
sông thu từng giọt xuống vô tình
môi kia ai gửi lên đầu gió
gieo đậm mùi hương của ấu thơ
cánh phượng năm xưa còn đọng lại
một đời chân lạc bước ngu ngơ
rồi mai tìm ngõ vào mơ mộng
phổ nét tình chung thật khẻ khàng
ai biết con đường qua bỡ ngỡ
có còn xao động thủa trăng tan.
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét