ta, hẻm núi, mù trăng, tiếng nhạn
em, triền sông lau lách dặm dài
ngõ qua đời từ giọt sương mai
chiều thức giấc lời ru mê muội
đời thao thức muộn màng dong ruỗi
dắt nhau đi một thủa giang hồ
ngọn sông nào mù mịt, bơ vơ
con suối trở đau hồn cát chảy
chân ngơ ngác xoay chiều trông cậy
lửa bập bùng, bờ vai nhẹ tênh
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét