nắng chảy tràn trên lá
rụng nghiêng qua đầu hè
nụ cười ai thư thả
buông sau làn tóc che
em đi trong buổi sáng
nhón gót ngày qua tôi
mây trên cao từng tảng
thong dong trôi về xuôi
tất cả chẳng dừng lại
lặng thinh như bầu trời
mắt nhìn sao ngần ngại
dấu giày ai vào đời
nụ cười cũng rụng nốt
phai tàn cả buồn vui
em đi qua buổi sáng
vô tình như mây bay
con chim vừa hót sảng
theo tiếng gió trên cây
vũng nhớ tưởng đã cạn
thốt nhiên lên thật đầy.
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét