Thứ Tư, 12 tháng 1, 2011

ĐONG ĐƯA BUỔI CHIỀU


Chiều đong đưa theo cơn gió nhẹ
mênh mông buồn con phố nằm yên
ta nghe như tiếng ai vừa khóc
tiếng khóc nào khuya xuống mạn thuyền

ơ chiều xa lắc, chiều trong nhớ
một thoáng ngày xa bóng khật khừ
em có nghe mùa rừng biển động
giang hồ đâu chọn một riêng tư

Mẹ ơi mấy chục năm sầu muộn
sao để đong đưa một giấc chiều
nẽo phố đi qua dành gót cũ
con nào có rượu mà liêu xiêu

đã lâu vắng Mẹ, em đâu biết
tiếng sóng khuya lười vỗ nhịp đêm
mây nước nghẹn ngào ngày tháng lỡ
ai còn xuôi ngược trải buồn thêm

thơ thẩn vài câu vẽ chút tình
hỏi em xa ngái, mẹ làm thinh
đường trơn không ngại vùi mưa gió
biết hòi ai đây để giận mình

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét