em bỏ chạy, mùa xuân trốn biệt
mùa xuân ơi ngọn cỏ giang hồ
hoa không rũ bên trời hiu quạnh
một tiếc thầm nước mắt cạn khô
buồn lóng ngóng màu đêm nở muộn
đôi mắt nâu thắp chút tình xưa
ngõ cô độc ngập ngừng câu hỏi
bao nhiêu năm không thẹn câu đùa
đóa hờn giận trôi vòng như nắng
ngày tháng ơi bận bịu một mình
yêu thức giấc vỗ về mật ngọt
ta mang đời theo nhịp chông chênh
dòng ngược xuôi rụng từng nỗi nhớ
ngón tay nào bấu víu xa xăm
thôi đừng nghĩ về nơi ngan ngát
ngày rất xa đường về mù tăm
mạc phương đinh
mùa xuân ơi ngọn cỏ giang hồ
hoa không rũ bên trời hiu quạnh
một tiếc thầm nước mắt cạn khô
buồn lóng ngóng màu đêm nở muộn
đôi mắt nâu thắp chút tình xưa
ngõ cô độc ngập ngừng câu hỏi
bao nhiêu năm không thẹn câu đùa
đóa hờn giận trôi vòng như nắng
ngày tháng ơi bận bịu một mình
yêu thức giấc vỗ về mật ngọt
ta mang đời theo nhịp chông chênh
dòng ngược xuôi rụng từng nỗi nhớ
ngón tay nào bấu víu xa xăm
thôi đừng nghĩ về nơi ngan ngát
ngày rất xa đường về mù tăm
mạc phương đinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét