Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

Tôi sắp phải gọi bạn gái mình là mẹ

Tôi đã yêu một người con gái không nên yêu. Đó là một người con gái xinh đẹp và thông minh. Tôi gặp cô ấy trong dịp đến công ty của bố. Bố tôi làm giám đốc công ty này và cô ấy là nhân viên của bố. Thông thường, với những tình huống sét đánh như thế thật sự khó kìm chế cảm xúc. Tôi đã có cảm tình với cô gái đó ngay từ lần đầu tiếp xúc. Tôi hay nói chuyện, thậm chí còn xin số điện thoại của cô ấy. Ban đầu, thấy cô ấy dễ chịu, ngoại giao tốt, tôi lại nghĩ là cô ấy có cảm tình với mình. Sau này tôi mới biết, cô ấy có tình cảm với bố tôi nên nhiệt tình với tôi như vậy cũng là điều nên làm.

Ngày đó, chúng tôi bắt đầu nói chuyện nhiều hơn, hay tâm sự với nhau. Nghe nói, cô ấy là nhân viên phòng kinh doanh, thế nên, cô ấy rất năng động và nói chuyện rất truyền cảm. Điều đặc biệt là, cô ấy không từ chối bất cứ cuộc trò chuyện hay hẹn cà phê nào từ phía tôi. Thế nên, tôi càng có niềm tin là cô ấy cũng dành tình cảm cho mình.

Được một thời gian thì tôi mạnh dạn tỏ tình với cô ấy với hi vọng, cô ấy sẽ nhận lời yêu của tôi. Tôi mang hoa hồng và socola tới tặng cô ấy. Cô ấy ngạc nhiên vô cùng, rồi tỏ vẻ rất ngại nói với tôi rằng cô ấy đã có người yêu rồi.


Tôi choáng váng vô cùng. Tôi không tin đó là sự thật, tôi gọi cô ấy ra ngoài nói chuyện riêng, van xin cô ấy đừng làm chuyện này. (ảnh minh họa)

Tôi bàng hoàng chưa hiểu chuyện gì, nếu có người yêu rồi tại sao cô ấy lại thân thiện với tôi như thế. Cô ấy bảo, có nhiều chuyện mà tôi chưa hiểu được, hi vọng sau này tôi sẽ hiểu. Cô ấy bảo xin lỗi tôi và đừng hiểu lầm về tình cảm cô ấy dành cho tôi. Cô ấy không muốn tôi phải buồn vì chuyện này và cũng đừng có nghĩ linh tinh, đừng giận dỗi. Cô ấy bảo, rồi một thời gian nữa tôi sẽ hiểu mọi chuyện.

Khi đó, tôi rất buồn nhưng sau một thời gian, tôi lại theo đuổi cô ấy, cứ đeo bám cô ấy tới tận công ty của bố tôi. Nhiều lần như vậy, tôi có hỏi thăm người trong công ty bố thì biết được, bố tôi đang có cảm tình với cô ấy và cô ấy cũng vậy. Mẹ tôi mất sớm nên bố muốn đi bước nữa, đó là người con gái bố chọn.

Tôi choáng váng vô cùng. Tôi không tin đó là sự thật, tôi gọi cô ấy ra ngoài nói chuyện riêng, van xin cô ấy đừng làm chuyện này. Vì điều đó sẽ không hay ho gì, với lại, sẽ khiến tôi khổ tâm vô cùng. Tôi bảo cô ấy, nên chọn cho mình một người đàn ông trẻ, chưa có gia đình, chứ đừng chọn người đã có vợ và con cái lớn như chúng tôi.


Khi đó, tôi rất buồn nhưng sau một thời gian, tôi lại theo đuổi cô ấy, cứ đeo bám cô ấy tới tận công ty của bố tôi. (Ảnh minh họa)

Cô ấy khóc và nói, đó là lựa chọn của cô ấy, dù có chút khó xử nhưng mong tôi hãy thông cảm và hiểu cho.

3 tháng sau, tôi nhận được tin ba sắp kết hôn và cô dâu chính là cô ấy. Bây giờ, tôi cảm thấy sợ hãi lắm, tôi không thể sống chung một nhà với người con gái tôi yêu, nhất là người khiến tôi chết mê, chết mệt. Tôi cảm thấy lo lắng vì chuyện này, nếu như, chúng tôi sống trong một nhà thì phải làm sao đây? Chẳng lẽ, tôi phải chuyển ra nơi khác sống chứ sống cảnh này thì làm sao được. Tôi chỉ có nước chui xuống đất cho đỡ xấu hổ nếu như chuyện này bại lộ. Chẳng may ba tôi mà biết chuyện này thì tôi còn mặt mũi nào nhìn ba?

Tương lai, tôi sẽ phải gọi người phụ nữ tôi yêu là mẹ, thế đấy, tình cảnh quá éo le nhưng đó là câu chuyện cay đắng của cuộc đời tôi và không biết, bao giờ tôi mới quên được người con gái ấy khi chúng tôi cứ sống chung một nhà?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét