Thứ Ba, 4 tháng 11, 2008

GIÃ TỪ THUỐC LÁ


sáng thức giấc thơm em, ngọn khói
hương đầu ngày quyện góc cà phê
nhiều năm không hỏi ai lầm lỗi
vẫn gọi đời nhau một chỗ về

chút khói chút hương sao nặng nợ
ru hồn ngọt lịm những đam mê
vắng em một nửa hồn ta mất
một nửa hồn ta bỗng vụng về

chữ nghĩa theo em đi mất dấu
để buồn chia với nỗi thương quê
ngày xưa em đến không hò hẹn
chia biệt bây giờ mắt đỏ hoe

ừ nhỉ, đừng pha men rượu đắng
cho hương say khói đậm câu thề
em đi để cốc cà phê nhạt
dẫu nhạt thôi đành những tái tê.

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét