Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2008

VƯỢT DỐC

Tôi về leo dốc thời thơ ấu
con dốc ngày xưa tưởng rất cao
năm tháng bào mòn trong trí nhớ
giờ đây còn lại chút xôn xao

bên kia bờ giậu căn nhà cũ
với những hàng cau đứng lặng im
lạch suối trong veo con cá lội
người qua cây lá cũng vô tình

này láng giềng ơi sao lặng lẽ
tôi về leo dốc ghé thăm em
dốc đời gian khó tôi qua được
sao vẫn không nguôi chuyện chúng mình

em bỏ quê hương, tôi cũng vậy
mỗi người lưu lạc mỗi phương xa
thương quê về lại nhưng không gặp
chẳng biết người đi có nhớ nhà

mạc phương đình
SURPASS THE SLOPE

I come back to climb on the child slope.
The wall is very high of the ancient slope.
The time worn out in my memory
Now it remains something in tumult

The other side of the hedge is my ancient house.
There are areca lines standing silent.
Canal and stream water is clear with a fish swim.
The man passes by the vegetation is also indifferent

Oh, why the neighborhood is so desolate
I come back to climb up the slope to visit you
The life slope is difficult for me to surpass
Why do I still bother our love story

You left the country, so do I
Each of us drifts in afar direction
Back to the country but I do not meet
I do not know the traveler still misses home.

RGC 21-11-2008 (83.6)
Tin Hưu Chu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét