xin cám ơn nỗi buồn vừa chín đỏ
không dìm ta xuống hố thẳm mệt nhoài
em vẫn đứng bên đời, ngẫng mặt
ta giật mình quay quắt bóng gương soi
không nước mắt chút rưng rưng cũng lặng
trong tận cùng nỗi tiếc bỗng tan hoang
em không nói bằng đôi tay lạnh giá
nghe sương đêm rụng xuống ngàn hàng
xin cám ơn nỗi buồn xanh ngắt
bóng thời gian thăm thẳm khoé môi nào
ta vẫn tựa một mình trên nỗi nhớ
bước chân này dĩ vãng mãi xôn xao
chén rượu đắng không đành câu chia biệt
những bến đời em nào khóc cô đơn
ngõ thao thức ai về đau giấc ngủ
mùa xuân trôi mất dấu thiên đường
xin cám ơn những câu thơ viết dở
không gửi cho người chia nỗi tàn phai
vung cây bút thở cùng cây cỏ
mấy mươi năm chừng như giấc mộng dài
mạc phương đình
không dìm ta xuống hố thẳm mệt nhoài
em vẫn đứng bên đời, ngẫng mặt
ta giật mình quay quắt bóng gương soi
không nước mắt chút rưng rưng cũng lặng
trong tận cùng nỗi tiếc bỗng tan hoang
em không nói bằng đôi tay lạnh giá
nghe sương đêm rụng xuống ngàn hàng
xin cám ơn nỗi buồn xanh ngắt
bóng thời gian thăm thẳm khoé môi nào
ta vẫn tựa một mình trên nỗi nhớ
bước chân này dĩ vãng mãi xôn xao
chén rượu đắng không đành câu chia biệt
những bến đời em nào khóc cô đơn
ngõ thao thức ai về đau giấc ngủ
mùa xuân trôi mất dấu thiên đường
xin cám ơn những câu thơ viết dở
không gửi cho người chia nỗi tàn phai
vung cây bút thở cùng cây cỏ
mấy mươi năm chừng như giấc mộng dài
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét