đêm cạn chữ, buồn vẽ tình lên giấy
màu thời gian thoắt trắng với nhân gian
pha một chút xanh xao cho thức dậy
ngày tháng đông xa xót nỗi cơ hàn
quê mình đó lầm xa nhưng gần gũi
một vòng quay, nhìn lại đắng lòng thêm
manh áo rách đau phận nghèo lầm lũi
bao gian nan trĩu nặng gót chân mềm
em đâu phải vụng về trong chọn lựa
phải nương nhau từ mở mắt chào đời
chút ấm áp quay lưng không mở cửa
dấu chân qua mòn mỏi ngõ mù khơi
mạc phương đình
màu thời gian thoắt trắng với nhân gian
pha một chút xanh xao cho thức dậy
ngày tháng đông xa xót nỗi cơ hàn
quê mình đó lầm xa nhưng gần gũi
một vòng quay, nhìn lại đắng lòng thêm
manh áo rách đau phận nghèo lầm lũi
bao gian nan trĩu nặng gót chân mềm
em đâu phải vụng về trong chọn lựa
phải nương nhau từ mở mắt chào đời
chút ấm áp quay lưng không mở cửa
dấu chân qua mòn mỏi ngõ mù khơi
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét