Thứ Hai, 30 tháng 12, 2013

Bạn Cũ Trường Xưa



vài ba hôm nữa, sang năm mới
chợt thấy bâng khuâng nhớ bạn bè
nhớ đất Tam Kỳ mưa tháng Chạp
những con đường đất lấm chân quê
 
thương ngôi trường cũ, cây đa cũ
xa lắc thời gian tiếng gọi về
hàng phượng đã già theo bụi phấn
trơ cành lầm lũi dáng người đi
 
tên trường ngày trước ai bôi xoá
đám học trò xưa vẫn khắc ghi
kỷ niệm đầu đời luôn rực rỡ
đường xa mờ nhạt dấu kinh kỳ
 
bốn phương lạc bước chân trời lạ
bằng hữu mơ màng trong cỗ thi

mạc phương đình

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Mời Gọi Mùa Xuân


vào đi em, ly cà phê sắp nguội
thu chưa qua mùa đông đã về rồi
nắng chưa thức, ừ đêm còn ngái ngủ
quán lặng yên góc nhỏ một mình tôi
 
vào đi em, ly cà phê buổi sáng
những giọt buồn giọt nhớ gọi em đây
thu rất lạnh em còn chi bỡ ngỡ
góc hồn tôi hơi ấm vẫn hong đầy
 
bàn tay em ngập ngừng sau nắm cửa
chút mù sương hơi thở dấu đêm chờ
hỏi giấc ngủ có mềm câu hẹn ước
hay giật mình vất vả những dòng thơ
 
vào đi em, dẫu chút buồn cũng đủ
bóng thời gian xanh xám góc sân rêu
tôi vẫn đợi khoe chút tình chật hẹp
mùa xuân ơi thao thức biết bao điều..

mạc phương đình

Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2013

Chiều

 

nghiêng áo mỏng, đẩy vào thu rụng lá
khép tà xưa, em nhón gót qua đường
vàng rất nhẹ khoe chiều trên bước nhỏ
lạnh vòng tay mê hoặc chút mù sương

mạc phương đình


Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013

Trên Đỉnh Mùa Xuân


người đi qua, mùa xuân đã nở
đoá thơ ngây khoác áo bình yên
xanh như ngọc trái sầu rụng xuống
để bàn tay vội vã trăm miền
 
nghe điệu nhớ vàng theo ánh nắng
con chim chuyền cất giọng trên cao
hương mai đẫm chút tình gió bụi
câu hát ru pha dấu nghẹn ngào
 
trên dốc đời mùa xuân đếm nhịp
còn cưu mang xa lạ một dòng
mây lơ lửng quay ngang ngõ cũ
nhắc nhớ gì một bước long đong
 
xin gói trọn niềm đau một thuở
mang đi theo vào đỉnh mùa xuân
gởi cho gió mịt mù nhân ảnh
người có nghe hoa cỏ thật gần .
 
mạc phương đình

Trên Đỉnh Mùa Xuân - Nhạc Hà Lan Phương giọng ca Nguyễn Hải - Thơ MPD

Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

Dòng Thơ Tiễn Bạn


*Tặng anh Lam Điền Nguyên Thử


điếng nghe tin bạn đã ra đi
lặng xuống mùa thu nỗi cấp kỳ
phôn gọi tuần rồi câu chuyện cũ
giọng cười rổn rảng dấu tư duy

mới hai năm trước bạn sang chơi
nhắc nhớ năm xưa thuở khóc cười
luống đậu vồng khoai kinh tế mới
hát ô sau trước lại xa người

bạn ở miền đông, ta miền tây
rủ nhau bỏ xứ mò sang đây
cùng chung nước Mỹ mà xa lắc
chén rượu chờ nhau một bữa say

lần đưa bạn viếng núi Kim Sơn
thắp nén nhang xưa tiễn nỗi buồn
khấn nguyện quê nhà qua cảnh khổ
mai cùng về dựng lại quê hương

ước vọng chưa thành, nay đã xa
mở hình ra ngó, tưởng hôm qua
thời gian như gió vừa qua cửa
gửi mấy dòng thơ, tiễn bạn ... già !

mạc phương đình

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

NGHIÊNG



em ngồi nghiêng tựa trái tim
chiều qua tóc gọi rối chìm giữa tay
hương thu nghe lạnh vai gầy
ngỡ như giọt lệ rụng đầy thuở xưa
ba năm lặng khúc giao mùa
giấc xuân đã chín về xua bóng mình
tay cuồng gởi mộng vào xanh
những khoe từng buổi độc hành phù du
thôi em vũng nhỏ ao tù
mơ chi biển rộng điệu ru cuộc tình
tay nào xoa vụng buồn tênh
nghe phơi phới nổi gập ghềnh đã yên
chiều qua lắng tuổi em hiền
ta trên ngọn dốc em triền lá xuân
lặng đi em ngủ giấc rừng
để mê muội thức trên từng ngón tay
về chia bóng nhỏ đêm dài
đêm khua hay gió bên ngoài đã xa,

mạc phương đình

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

Ngẩn Ngơ




nghe đau từng bước chân đời mỏi
tưởng dấu phù sa lấm gót mình
đôi cánh hải hồ thôi vẫy gọi
lối về che khuất ngỏ lênh đênh

thuở đi mơ ước đầy như nắng
em với quê hương cứ hẹn về
con sóng trường giang chừ đã lặng
mẹ hiền cũng lặng bước chân quê

câu hẹn đâm sâu xuống tháng ngày
tiếc mình chưa đủ một đời vay
bóng trăng đuổi bóng thuyền ra biển
chén rượu khoe buồn chưa đủ cay

mạc phương đình

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

Hạt Gạo Quê Nghèo



đêm giật mình nghe tin bão lụt
ôi quê hương thân phận con người
Quảng Nam ngàn khó thân còm cõi
chưa được năm nào trọn nỗi vui

bồi hồi qua gót ngày thơ ấu
thu hẹn về thăm mưa đã theo
chờ Tết trung thu hoa cúc nở
mưa giăng lầy lội bước chân nghèo

người đi mơ thoát bóng cơ hàn
điệu nhớ ru lòng vẫn nhặt khoan
nợ với miền xuôi câu hát cũ
lênh đênh bèo giạt mảnh thuyền nan

viễn xứ buồn nghe gió thở dài
mùa thu vàng mộng tuổi thu phai
vẫn đau mưa bão trùm quê Mẹ
hạt gạo trăm năm vẫn xẻ hai

mạc phương đình

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

THU CỦA MỘT THỜI





có một thời đêm đêm chờ trăng
chừng như ngày tháng chẳng xoay vần

vàng rơi trên lá, trăng hay nguyệt

một nhánh sầu tư dưới bước chân
có một thời dấu đời loang lổ
cả bốn mùa ngày nào cũng thu
em khoe áo hạ xanh như nắng
sợi khói trong thơ bỗng mịt mù
có một thời theo mầu gối lạ
gói thời gian pha khúc ru khuya
em đi va vấp theo đường mới
cứ ngỡ thu sang bóng nguyệt về
một thời mổi ngày thôi chờ em
mắt ngộp màu thu đẫm nụ tình
nồng cả tương tư trong giấu lệ
em đi chân buồn trong lênh đênh
một thời mơ tưởng thu là mộng
để lá vàng bay mãi với trăng
dỗ giấc mơ chìm đêm tiếng nhạn
góc hồn đọng mãi chút bâng khuâng
 
mạc phương đình

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

Hẹn Với Thu




nắng đẩy chiều nghiêng xuống nỗi buồn
mùa thu vàng rụng tóc như sương
em đi qua những hàng cây ngủ
từng sợi thời gian trong tiếng chuông

hạt sõi giật mình lắng nỗi đau
năm xưa em về trời mưa mau
bước chân còn vướng ngày chưa muộn
đêm gửi vào trăng một vết sầu

năm nay em về hàng cây xa
giậu cúc hiên  ngoài rực rỡ hoa
rượu tiễn không đành chừ đáng lưỡi
còn chăng lời hẹn thủa quê nhà.

mac phương đình

Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

Mưa Buồn Tháng Tám - Thơ Thu Chi Lệ




Tình xưa như cổ tích
Tình nhẹ thoảng mây bay
Vầng trăng xưa đã lỗi
Trăng đêm nay hao gầy

Cơn mưa buồn tháng Tám
Nhỏ giọt vào tim đau
Hồn ta xưa đã chết
Theo nước đục trôi mau

Chuyện xưa là huyền thoại
Dòng nước chảy về đâu
Ngân Hà chia đôi ngã
Tìm đâu một nhịp cầu?

Lòng anh như biển rộng
Đem rải khắp muôn nơi
Tim em chừng nhỏ hẹp
Chỉ yêu có một người
 
Con đường xưa quạnh quẽ
Lòng còn thấm nỗi đau
Hỏi nhạn về phương bắc
Mây trắng trôi về đâu?

Thăm thẳm bóng thời gian
Đất trời xa biền biệt
Xưa không ngày đưa tiễn
Tình rồi cũng ly tan...

Thu Chi Lệ

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

Giọt Cà Phê





uống nửa giọt cà phê
ta chờ em phía trước
nhìn dòng đời chảy ngược
tưởng chừng là cơn mê

giọt cà phê không đắng
như chuyện tình chúng ta
yêu nhau trong im lặng
đành như gần như xa

ngược chiều mà không gặp
tình buồn giữ một mình
ngọn đèn ai đang thắp
soi tìm vòng lênh đênh

uống nốt giọt tình sầu
ngoài trời còn mưa mau
không vội vàng chờ đợi
còn chút gì tặng nhau

mỏi mê lòng chật hẹp
bước theo dòng thời gian
mai đời xuân đã khép
ta một mình lang thang

mạc phương đình