đêm giật mình nghe tin bão lụt
ôi quê hương thân phận con người
Quảng Nam ngàn khó thân còm cõi
chưa được năm nào trọn nỗi vui
bồi hồi qua gót ngày thơ ấu
thu hẹn về thăm mưa đã theo
chờ Tết trung thu hoa cúc nở
mưa giăng lầy lội bước chân nghèo
người đi mơ thoát bóng cơ hàn
điệu nhớ ru lòng vẫn nhặt khoan
nợ với miền xuôi câu hát cũ
lênh đênh bèo giạt mảnh thuyền nan
viễn xứ buồn nghe gió thở dài
mùa thu vàng mộng tuổi thu phai
vẫn đau mưa bão trùm quê Mẹ
hạt gạo trăm năm vẫn xẻ hai
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét