có một thời đêm đêm chờ trăng
chừng như ngày tháng chẳng xoay vần
vàng rơi trên lá, trăng hay nguyệt
một nhánh sầu tư dưới bước chân
có một thời dấu đời loang lổ
cả bốn mùa ngày nào cũng thu
em khoe áo hạ xanh như nắng
sợi khói trong thơ bỗng mịt mù
có một thời theo mầu gối lạ
gói thời gian pha khúc ru khuya
em đi va vấp theo đường mới
cứ ngỡ thu sang bóng nguyệt về
một thời mổi ngày thôi chờ em
mắt ngộp màu thu đẫm nụ tình
nồng cả tương tư trong giấu lệ
em đi chân buồn trong lênh đênh
một thời mơ tưởng thu là mộng
để lá vàng bay mãi với trăng
dỗ giấc mơ chìm đêm tiếng nhạn
góc hồn đọng mãi chút bâng khuâng
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét