Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

Ngẩn Ngơ




nghe đau từng bước chân đời mỏi
tưởng dấu phù sa lấm gót mình
đôi cánh hải hồ thôi vẫy gọi
lối về che khuất ngỏ lênh đênh

thuở đi mơ ước đầy như nắng
em với quê hương cứ hẹn về
con sóng trường giang chừ đã lặng
mẹ hiền cũng lặng bước chân quê

câu hẹn đâm sâu xuống tháng ngày
tiếc mình chưa đủ một đời vay
bóng trăng đuổi bóng thuyền ra biển
chén rượu khoe buồn chưa đủ cay

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét