Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010

CUỘC TÌNH


 Ta với em một đời cút bắt
lúc như gần, lúc lại như xa
khoảng trời dẫu cách nhưng vô nghĩa
ta nghĩ riêng mình em với ta

Đôi lúc em dường như chẳng hiểu
cứ ngu ngơ như chuyện xa ngoài
những khi ta đến, em quay mặt
để lúc ta về, em trách ai ?

Ta về, em nhắn mời ta lại
chữ nghĩa buồn thêm bởi chuyến đi
sông núi bên kia chừng cũng lạnh
nắng tìm mưa gió hẹn vu quy

Thà như cây cỏ vô tình ấy
thức ngủ theo mùa với gió trăng
ta mãi một đời mơ mộng hão
dòng xuân bỡ ngỡ biết bao lần !

mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét