Tình yêu 11 năm
Nguyễn Thanh Hằng và Hoàng Văn Chiến cùng quê Hậu Lộc, Thanh Hóa. 2 người vốn là bạn học với nhau từ cấp II. Sau khi tốt nghiệp lớp 9, Chiến gửi cho Hằng một lá thư vỏn vẹn chỉ có dòng chữ: “Công chúa à, tớ thích bạn”. Vậy là, đôi tình nhân lấy ngày gửi lá thư ấy làm ngày kỷ niệm của tình yêu. Tình yêu của Hằng và Chiến được nuôi dưỡng suốt những năm tháng học cấp III. Ngày nào người yêu đi tập văn nghệ, Chiến cũng đưa đón người yêu của mình rất cẩn thận. Chiến và Hằng luôn đạt danh hiệu học sinh tiên tiến của lớp.
(Ảnh minh họa)
Đời sống thử của cặp vợ chồng hờ diễn ra khá êm ấm. Hằng chịu khó đi làm và cô còn lấy thêm hồ sơ kế toán thuế về nhà làm thêm. Ước mơ học liên thông lên đại học của Hằng đành tạm gác sang một bên khi Chiến ngỏ ý muốn học lên thạc sĩ. Cô gái trẻ đảm đang, thông minh tình nguyện kiếm tiên nuôi “chồng” thực hiện ước mơ thạc sĩ. Từ ngày ra trường, Chiến chỉ làm trợ giảng nên thu nhập cũng bấp bênh. 2 người đều hi vọng khi nào cậu có bằng cấp rồi sẽ tìm công viêc ổn định và làm giàu sau. Gần 4 năm Hằng vui vẻ làm lụng cực nhọc nuôi Chiến ăn học. Khi lấy được bằng thạc sĩ, Chiến xin vào làm việc trong một công ty con của một tập đoàn. Đi đâu, Hằng cũng tự hào vì người yêu của mình là thạc sĩ, người yêu giỏi làm bên tập đoàn lớn của quốc gia. Đôi trai gái dự tính sẽ làm đám cưới vào cuối năm 2012 khi cả 2 tròn 27 tuổi, đánh dấu 11 năm yêu nhau.Khi ra trường, Chiến thi vào trường Đại học Quốc gia Hà Nội, Hằng học trường Cao đẳng Kinh tế kỹ thuật Hà Nội. Tình yêu của hai người tiếp tục được bồi đắp trong những năm tháng sinh viên. Những lúc khó khăn, Chiến luôn động viên Hằng cố gắng và cậu luôn tìm mọi cách an ủi để người yêu không còn cảm thấy mặc cảm vì chỉ học cao đẳng. Ngày Hằng tốt nghiệp cao đẳng, cô xin vào làm kế toán thương mại cho một công ty vận tải. Chiến đưa Hằng về quê xin phép hai gia đình cho “góp gạo thổi cơm chung” chờ ngày cậu ra trường sẽ làm đám cưới. 2 gia đình đồng ý cho con trẻ vì họ nghĩ “trước sau chúng nó cũng thành cặp đôi hoàn hảo nhất ở cái xã này. Chồng giỏi, vợ đảm đang”.
Đang mong chờ ngày hạnh phúc nhất trong đời là được mặc váy cưới, cuối tháng 5 âm lịch, Hằng nhận được tin dữ người yêu đang tổ chức đám cưới ở một khách sạn sang trọng tại quận Tây Hồ. Khi nghe bạn bè của người yêu nói, cô không tin vào tai mình.
“Gần 1 tháng nay anh ấy nói đi công tác. Hàng ngày, anh ấy vẫn gọi điện cho em thường xuyên, làm gì có chuyện làm đám cưới với người khác” – cô gái trẻ tức tưởi biện minh cho người yêu trong lúc tỉnh táo. Nhưng khi gọi điện về cho bố mẹ người yêu, cô thấy không ai nghe máy nên sinh nghi và chạy vội đến khách sạn thì đúng là Chiến đang tay trong tay với một cô gái khác trong hình ảnh cô dâu, chú rể.
Cô gái trẻ ngã quỵ ngay trước cổng khách sạn. Cô không nói được điều gì, cô không thể khóc và cũng không muốn nhìn vào thực tại. Cô lao ra đường như một người điên và khi về đến căn phòng trọ, tổ ấm của 2 người nhiều năm nay, cô mới khóc thành tiếng.
Sau khi tổ chức xong đám cưới, Chiến có quay về nhà trọ xin lỗi Hằng và cậu chỉ kịp nói một tiếng “Cô ấy đã có thai với anh, hơn nữa lại là con của sếp anh. Anh không muốn mất hết công danh, sự nghiệp vì điều đó”. Nghe người yêu nói vậy, Hằng biết làm sao. Cô nằm vật vã một tuần. Từ 50 kg, Hằng tụt xuống còn 42 kg. Nhìn hình ảnh của cô ai cũng thương cho cô gái trẻ. Gia đình Hằng đã phải cử người ra chăm sóc cô khi biết Chiến đi lấy vợ. Sau 2 tuần li bì trong căn nhà trọ đơn sơ, cô gái trẻ đã hóa điên khi vừa khóc, rồi lại cười. Cô vừa hát, vừa khóc khiến hàng xóm cũng phải chạnh lòng. Gia đình đã phải đưa Hằng vào bệnh viện tâm thần. Tại bệnh viện, Hằng luôn miệng la hét và khoe có người yêu làm thạc sĩ. Nhưng trong tâm trí, có lúc cô hiểu ra rằng mình đã mất người yêu mãi mãi.
Mẹ Hằng gạt nước mắt kể cho chúng tôi nghe câu chuyện bị phản bội của con gái: “Đau lòng lắm cháu ạ. Ngày nào nó cũng kêu con đau nhức khắp người và đòi được tiêm, được gặp thằng Chiến”. Cô gái trẻ tội nghiệp vẫn phải uống thuốc an thần hàng ngày để chống lại những cơn vật vã và hoang tưởng về cuộc sống hạnh phúc với người yêu của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét