Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Tự sự của cô gái từng vá màng trinh để lấy chồng

Tôi lại nhớ đến lời người bạn trai trước khi chia tay tôi để về nước trước, đã dặn dò: “Em nhớ đi vá cái đó rồi hãy lấy chồng, đàn ông ở Việt Nam không thích phụ nữ đã mất trinh đâu em. Anh chỉ mong em được hạnh phúc”.
Tôi nói thật, tôi chỉ cần một người chồng hiền lành, xấu đẹp không quan trọng và miễn là chuyện quá khứ đã từng qua tay 4 người đàn ông trong thời gian xa xứ của tôi anh ta không được biết.
Nhóm chúng tôi gồm 5 đứa con gái xa xứ đi làm công nhân xuất khẩu đều ở độ tuổi 26,27, chưa đứa nào có chồng, và đứa nào về nước cũng tìm cách vá trinh để lấy chồng cho hạnh phúc. Ngẫm lại, không biết chúng tôi có trả giá quá đắt cho những đồng tiền kiếm được ở nơi xứ người không, khi mà đứa nào tiết kiệm giỏi nhất thì mang về nước được khoảng 200 triệu, đứa it thì chỉ được vài chục triệu.
tu-su-cua-co-gai-tung-va-mang-trinh-de-lay-chong-2
Tôi sẽ chôn sâu cái bí mật đi vá trinh của cuộc đời mình
Cái Mai (người Kỳ Anh, Hà Tĩnh) nói rằng, ở quê nó, phụ nữ sinh con đầu lòng thường về nhà mẹ đẻ. Nếu chồng biết không còn trinh trắng trước khi lấy họ thì họ không làm đầy tháng to mà khi sinh con đầu lòng về nhà mẹ đẻ sẽ phải ở đó mãi, chẳng khác nào chuyện trả vợ.
Chỉ cần nghe thế, đứa nào cũng rùng mình. Không lẽ, đàn ông Việt họ sang bên này cũng năm bồ, bảy người yêu mà họ về quê vẫn đòi có một người phụ nữ trong trắng? Tôi lại nhớ đến lời người bạn trai trước khi chia tay tôi để về nước trước, đã dặn dò: “Em nhớ đi vá cái đó rồi hãy lấy chồng, đàn ông ở Việt Nam không thích phụ nữ đã mất trinh đâu em. Anh chỉ mong em được hạnh phúc”.
Vương – người con trai gia đình đang làm mối cho tôi là một người rất gia trưởng. Trong đầu tôi thoáng hiện lên một viễn cảnh “người chồng ghen tuông vì vợ không còn trinh”.
Rồi tôi lại nhớ lời người chị họ gặng hỏi: “này, em còn trinh không đấy. Nhà nó gia giáo lắm, mẹ nó làm giáo viên về hưu. Người ta cũng đang lăn tăn chuyện em ở bên xứ người gần chục năm, chẳng biết có còn gì không?”
Từ khi vá trinh, tôi đều làm mọi hoạt động rất nhẹ nhàng vì tôi chỉ sợ bị rách. Thậm chí, tôi còn không dám chạy nhanh, bước dài.
Tháng 8/2011, chúng tôi làm đám cưới trong niềm hân hoan của hai bên gia đình.
Trong đêm tân hôn, chồng tôi có gặng hỏi chuyện trinh tiết. Anh bảo: “Em thú thực đi, em còn hay mất?” Lúc này, chính tôi còn chưa biết cái màng trinh đã vá lại kia có phản bội mình mà rách mất không. Nên tôi nói một cách rè rặt: “anh cứ tự tìm hiểu. Em không muốn trả lời chuyện này vì đã nghe thiên hạ bàn tán nhiều về em rồi”.
Rồi anh lao vào tôi và không ngần ngại gì. Vì là người khá “kinh nghiệm” trong chuyện ấy, nên tôi biết, đó là lần đầu tiên của anh. Tôi cũng hồi hộp chẳng kém gì anh vì sợ màng trinh đã vá víu kia tố cáo hết tội lỗi của tôi.
Tôi cố tỏ ra sợ sệt, e ngại như gái lần đầu làm chuyện này. Và khi anh “công phá” được, tôi dùng 10 đầu ngón tay cấu thật đau lên tấm lưng trần của anh, giả như mình rất đau đớn. Tôi quằn quại và rên hừ hừ khiến anh vô cùng vui sướng và hả hê. Nói thật, tôi thực sự không có cảm giác gì. Cái chỗ đó của tôi đã bị mất 6 năm nay rồi và qua rất nhiều người thì làm gì còn đau đớn và “eo hẹp” nữa.
Cho đến tận bây giờ, khi ngồi tâm sự những chuyện này, tôi vẫn cảm thấy có lỗi với người chồng của mình. Vì trong cái lần đầu ấy của chúng tôi, tôi đã quan hệ với anh và không ngừng nhớ lời bác sĩ dặn: “Phải nhớ lại cảm giác lần đầu mình làm chuyện này như thế nào để tỏ vẻ đau đớn cho chồng khỏi nghi ngờ”.
tu-su-cua-co-gai-tung-va-mang-trinh-de-lay-chong-1
Tôi đã cố gắng sử dụng nghệ thuật phòng the để chồng không nghi ngờ.
Nhìn vào bề ngoài, tôi cảm ơn cái người đã phát minh ra việc vá lại trinh lắm. Nhờ có nó mà tôi có được hạnh phúc như ngày hôm nay.Tôi đã qua mắt được chồng và tôi biết hôm sau anh có kể chuyện này với mẹ chồng. Điều tôi còn hay mất là điều mẹ anh băn khoăn từ lâu. Biết tôi là đứa con gái còn trong trắng, đoan chính nên mẹ chồng tôi tự hào lắm, đi đâu bà cũng khen tôi.
Tôi giấu chuyện quá khứ của mình bằng cách cắt liên lạc với tất cả bạn bè cùng đi xuất khẩu lao động với tôi ngày đó. Hiện tôi đang mang bầu một nàng công chúa. Khỏi phải nói là chồng tôi vui nhường nào, anh bảo: “ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng”. Còn tôi, tôi lại thương con vì sinh ra là phận đàn bà lại vương vấn chuyện trinh tiết, mà không thể tránh khỏi những chuyện quá khứ như tôi từng trải qua ở xứ người.
Vì thế, những bí mật về cuộc đời tôi mà tôi đã muốn đào sâu chộn chặt dưới lòng đất, thì ngày hôm nay tôi lại mạnh dạn đưa lên diễn đàn để mong nhận được sự chia sẻ của bạn đọc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét